Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

Chia tay vì cách biệt tuổi tác

Anh đã không vượt qua được mặc cảm 'phi công trẻ lái máy bay bà già' nhưng tôi không nghĩ anh có thể quên tôi nhanh đến thế.

Tôi gặp anh tình cờ trong buổi họp chung của công ty. Tuy là đồng nghiệp với nhau vài năm rồi nhưng vì chi nhánh ở hai miền khác nhau nên chúng tôi chưa biết nhau trước đó. Khi gặp anh, tôi không nghĩ mình lớn hơn anh gần 3 tuổi. Ở anh có sự già dặn, từng trải. Qua những buổi đi ăn chung cùng đồng nghiệp, nói chuyện cùng nhau, cả tôi và anh đều dành cho nhau những thiện cảm thật tốt đẹp. Tình cảm đôi khi đến thật bất ngờ. Tôi không biết tại sao lại bị anh thu hút đến thế, cả anh cũng vậy. Đi cùng mọi người trong công ty chúng tôi trao nhau ánh mắt vội vàng.
Tôi và anh đều đã bước qua tuổi 30, đều đã trải qua một vài mối tình trước đó. Vậy mà sao tôi lại thấy hồi hộp khi nhận được tin nhắn của anh, luống cuống đến rơi cả máy điện thoại. Tôi cảm nhận anh cũng như vậy. Anh nói với tôi là mỗi ngày anh chỉ muốn rời cơ quan về nhà thật nhanh để được nói chuyện cùng tôi dù chỉ qua điện thoại vì tôi ở Hà Nội, còn anh lại ở Sài Gòn. Cứ thế hàng ngày chúng tôi nói chuyện cùng nhau, chỉ là những chuyện về công việc, sinh hoạt thường ngày. Chỉ vậy thôi mà ngày nào cũng nói không dứt.
Dịp nghỉ lễ, anh ra thăm tôi. Chúng tôi có dịp đi chơi cùng nhau rất vui vẻ. Ở anh, tôi cảm nhận được sự tinh tế, hài hước, và đặc biệt là sự tin tưởng. Tôi cũng không thể lý giải nổi tại sao khi bên anh tôi lại có cảm giác an toàn, tin cậy đến thế. Hoàn toàn khác với những người tôi từng gặp trước đó, và dường như khoảng cách tuổi tác giữa chúng tôi không hề tồn tại.
Sau cuộc đi chơi đó, quay trở lại Sài Gòn, anh đã viết tặng tôi một bài thơ rồi gửi đường bưu điện ra cho tôi. Khỏi phải nói tôi ngạc nhiên đến thế nào. Tôi không ngờ khi một người làm kinh doanh như anh lại lãng mạn đến thế. Bài thơ như một lời tỏ tình. Anh vẽ tặng tôi một bông hoa mang tên tôi, nét vẽ bằng bút chì thôi nhưng tôi thấy rất đẹp. Tôi như quay lại cảm xúc thưở còn đi học, tình cảm đó đối với tôi thật trong sáng. Đã từ lâu tôi không cảm nhận được những cảm xúc như vậy, dù tôi đã gặp gỡ nhiều người, anh cũng nói với tôi như thế.
Chúng tôi đã bắt đầu những ngày tháng yêu nhau. Anh ân cần chăm sóc, quan tâm tôi. Mỗi lần anh ra thăm, tôi và anh lại cùng nhau đi xem những bộ phim nổi tiếng, cùng lang thang đi dạo, đi ăn những món ăn Hà Nội. Tôi phát hiện ra cả anh và tôi đều có những cảm nhận thật giống nhau khi nói đến một chủ đề nào đó. Anh là người sống tình cảm, càng gặp nhau tôi càng có thêm những cảm nhận sâu sắc về anh. Tôi nghĩ, có lẽ tôi đã gặp đúng một nửa của mình, một nửa mà tôi mãi kiếm tìm. Anh luôn nắm tay tôi mỗi lần chúng tôi dạo phố, tôi thấy mình ngập tràn hạnh phúc.
Tôi và anh đều đã qua tuổi bồng bột, nông nổi nên luôn muốn giữ gìn cho nhau. Nhưng trong một lần không kìm chế nổi, tôi và anh đã vượt quá giới hạn. Sau hôm đó, tình cảm của chúng tôi càng sâu đậm hơn, anh quan tâm tôi hơn trước. Đi đâu, làm gì anh cũng tranh thủ gọi cho tôi vì sợ tôi lo lắng. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào tình cảm của anh. Dù anh có gọi cho tôi hay không thì tôi vẫn tin rằng trong lòng anh luôn có tôi, và tôi cũng vậy. Chúng tôi đã lên kế hoạch cho những tháng ngày hạnh phúc sau này, hẹn nhau ngày về quê thăm bố mẹ tôi ngay khi anh thu xếp xong công việc.
Thời gian cứ trôi êm đềm như vậy. Anh vẫn trò chuyện cùng tôi qua điện thoại hàng ngày, thì thầm hát tặng tôi mỗi đêm trước khi ngủ. Tôi thấy mình như một cô bé con trước anh. Tôi yêu anh và tôi nghĩ dù có khó khăn đến thế nào nếu có anh ở bên tôi cũng sẽ vượt qua được. Tôi hạnh phúc vì đã gặp được người đàn ông cho tôi sự tin tưởng, cho tôi có những cảm nhận tốt đẹp như vậy.
Nhưng dường như số phận không mỉm cười với tôi. Đã có những thay đổi. Tôi thấy anh dường như suy tư hơn. Tôi cảm nhận được có sự mệt mỏi trong giọng nói của anh. Tôi không hề muốn tạo bất cứ áp lực nào cho anh. Thời gian này, chúng tôi xa nhau đã gầnhai2 tháng. Anh vẫn nói với tôi sẽ sắp xếp công việc để ra thăm tôi. Và rồi trong một lần chat cùng nhau trên mạng, anh đã đề nghị: “Chúng mình quay lại như những ngày đầu mới quen nhau nhé”. Linh cảm như mách bảo khiến tôi hấp tấp hỏi lại: “Ngày đầu là thế nào?”. Và anh nói: “Là lúc mình chưa yêu nhau đó”...
Những dòng chữ như nhảy múa trước mắt tôi, tim tôi như chết lặng. Tôi nói với anh để mình gặp nhau đã, vì tôi tin khi gặp nhau anh sẽ không nói những lời như vậy. Anh yêu tôi nhiều như vậy mà. Rồi chúng tôi cũng gặp nhau. Nhìn anh lúc đó thật thoải mái và bình thản, tôi chợt nghĩ có lẽ hai người ở xa nhau quá khiến anh nản lòng mà nói vậy. Nhưng anh nói với tôi rằng anh đã không vượt qua được sự cách biệt về tuổi tác, rằng chúng tôi đã yêu nhau quá nhanh mà không kịp nghĩ nhiều.
Lời anh nói như những vết dao cứa vào tim tôi đau đớn. Những điều đó tôi không có cách nào thay đổi được. Người đàn ông tôi ngỡ sẽ yêu mình chân thành như vậy đã không còn muốn ở bên tôi nữa. Bắt mình ngừng yêu, điều đó thật khó với tôi.
Tôi đã nghĩ rất nhiều, tìm những lý do biện hộ cho sự tan vỡ. Tôi tìm những cuốn sách giúp lấy lại tinh thần. Tôi tin mình là người suy nghĩ lạc quan, rồi tôi cũng sẽ vượt qua được nỗi đau này thôi, chỉ cần thời gian thôi. Nhưng có lẽ khi ta nhiều tuổi, nỗi buồn dường như ở lại lâu hơn. Chúng tôi chia tay nhau đã gần 4 tháng rồi. Tôi cố không liên lạc với anh. Có lẽ không có thông tin gì về anh, và tôi cũng sợ làm mình tổn thương nên cũng không muốn tìm hiểu, lòng tôi đã dần bình tâm lại.
Nhưng hôm nay, tình cờ qua một người bạn tôi biết anh đã có người yêu mới. Mọi chuyện dường như sống lại như vừa mới đây thôi, tôi thấy đau nhói trong lòng. Nhủ lòng rằng mình yêu họ thì phải mong họ vui vẻ, hạnh phúc chứ. Nhưng sao tôi lại thấy buồn bã thế này. Hình ảnh anh lúc yêu thương tôi, khi chia tay tôi làm đầu óc tôi quay cuồng... Người ta đã quên tôi thật nhanh.
Tôi ước được quay trở lại tôi như ngày chưa gặp anh, để sống thật vui vẻ, tràn đầy năng lượng. Chuyện tình này khiến tôi đau đớn quá dù bên ngoài tôi vẫn giả bộ ổn. Có lẽ tôi đã đặt niềm tin vào anh nhiều quá, đã không một lần nghi ngờ tình cảm của anh. Tôi sợ cứ như thế này rồi tôi sẽ hận anh mất. Tôi không muốn nghĩ về anh, về chuyện chúng tôi như vậy. Làm sao tôi có thể quên? Anh đã hạnh phúc bên người mới rồi, còn tôi vẫn loay hoay với những tổn thương trong lòng ... 

Những chiếc cặp tóc xinh, cặp tóc đẹp, cặp tóc thời trang cao cấp nhãn hiệu RENACHRIS đến từ Hàn Quốc sẽ làm rạng ngời nét duyên của bạn được phân phối độc quyền bởi CÔNG TY CỔ PHẦN THUỶ HÀ.
Kẹp tóc xinh, kẹptóc đẹp, kẹp tóc thời trang, cột tóc xinh, cộttóc đẹp, cột tóc thời trang cao cấp nhãn hiệu RENACHRIS đến từ Hàn Quốc sẽ làm rạng ngời nét duyên của bạn được phân phối độc quyền bởi CÔNG TY CỔ PHẦN THỦY HÀ . Công ty Cổ phần Thủy Hà là nhà phân phối chuyên nghiệp các loại đồ chơi, đồ chơi gỗ, đồ chơi giáo dục nhãn hiệu WINWINTOYS.
Đại lý tại Hà Nội
Shop RENACHRIS Tầng 1 Trung tâm Thương Mại The Garden
Shop RENACHRIS Tầng 2 Trung tâm Thương Mại Parkson LandMark 72
Cửa hàng Thời trang Savvy- 104C Phạm Ngọc Thạch-Đống Đa-Hà Nội
Shop Korea Accessory Tầng Hầm Trung tâm Thương Mại BigC-Savico
Đại lý tại TP Hồ Chí Minh
Shop RENACHRIS Tầng 1 Trung tâm Thương Mại Parkson Hùng Vương
Website bán hàng trực tuyến


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.